TÌNH YÊU MỘT THUỞ

BIOACTIVIST_ HUỲNH NGỌC THOẠI

Labels

Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2013

TÌM VỢ...



Tìm... Vợ tốt

Con quỳ hỏi Chúa trên trời,
Cho Con kiếm Vợ như 'Người' trong thơ ? 

Phải đẹp gái - Không kiêu sa
Thích ở nhà lo nội trợ
Không cắc cớ chửi chồng con
Không phấn son - Không nhiều chuyện
Không hà tiện - Không cằn nhằn
Phải siêng năng - Không lười biếng
Nói nhỏ tiếng - Biết chiu chồng
Giỏi nữ công ,biết gia chánh
Biết làm bánh - Nấu ăn ngon
Biết dạy con - Cư xử tốt
Không quá dốt - Không quá khôn
Không ôm đồm - Không ủy mị
Không thiên vị - Không cầu kỳ
Không quá phì - Không quá ốm
Không dị hợm - Không chanh chua
Không se sua - Không bẻm mép
Không bép xép - Không phàn nàn
. .

Chúa...phán !

Không có đâu! Đừng có kiếm!
Ta mà kiếm được, có đâu tới mày!

Con quỳ lạy Chúa trên trời

Con quỳ lạy Chúa trên trời
Sao cho con trốn được người con yêu
Rằng con thiếu nợ đã nhiều
Nàng còn mua sắm đủ điều Chúa ơi!
Con cày hai jobs hụt hơi
Người con yêu lại đua đòi chơi xe
Biểu gì con cũng phải nghe
Nếu con cãi lại là te tua đời
Trước đây con tưởng gặp thời
Chúa ban con được tìm người con yêu
Giờ đây thân xác tiêu điều
Đời con phải chịu rất nhiều đắng cay
Thân con chẳng khác trâu cày
Nợ nàng con trả dài dài chưa xong
Con giờ như cá lòng tong
Sụt ba chục ký, ốm nhong, rã rời
Thế mà đâu hết nợ đời
Nấu cơm, rửa chén,xong xuoi… tra bài
Người đâu gặp gỡ làm chi
Để cho khổ thế còn gì là Con?
Chúa ơi! con khổ vô ngần
Chúa mà không giúp là thân con tàn
Con đang thiếu nợ trăm ngàn
Nhìn đồ nàng sắm hai hàng lệ rơi
Con quỳ lạy Chúa trên trời
Giúp cho con trốn được người con yêu…

Đạo Thờ Bà

Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi
Nhất vợ nhì trời là chuyện.. "normal"
Ðàn ông sợ vợ thì sang,
Ðàn ông uýnh vợ tan hoang cửa nhà.

Ðàn ông không biết thờ "bà"
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian !!!

Ðàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng "trượng phu."
Ðàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.

Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng "ngầu" như ai.

Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.

Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.

Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi bị gạt lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.

Than ôi! thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thân tàn đi đoong.
Một lòng thờ dzợ sắt son,

Cho tròn chử Sợ , mới là Đàn Ông

Nếu biết rằng ...Tôi đả làm CHỒNG

Một mùa Thu trước lúc thành hôn
Em hứa thương anh đến suốt đời


Vậy mà mới được vài năm lẻ
Chưa chết sao mà đã muốn chôn.
"Người ấy " thường trơ mặt lạnh lùng
Lúc nào cũng giống trận cuồng phong
Lúc vênh - lúc váo - khi la hét
Lúc khóc lu bù - lúc nạnh hông !!
"Người ấy " thường hay móc bóp tôi
Gầm gừ khi thấy bóp tôi vơi
Bảo rằng làm ... ít cho ăn ... muối
Nếu muốn thôi thì cứ việc thôi.
Bất kể bạn bè - bất kể chi
Luôn "ca vọng cổ" giọng lâm ly
Nào là khốn khổ, nào lương ít
Quanh năm chỉ tính chuyện so bì.
Ngồi lê đôi mách với xóm làng
Con cái chuyện nhà chẳng đảm đang
Khi thì tứ sắc, khi coi bói
Quen mặt chè xôi mọi ngả đàng.
Tôi chẳng thấy Xuân - chỉ thấy Đông
Nhà tôi chẳng khác cái nhà tù
Vợ tôi thôi đã thành bà chủ
Bắt tôi đem đội để bàn thờ.
Tôi khổ như điên với miệng đời
Xầm xì to nhỏ chuyện nhà tôi
Trời ơi !! tôi chỉ mong có phép
"Người " biến cho rôì, khỏi đời tôi.
Buồn quá lật xem tin trên báo
Vợ ghen chặt đứt ... của chồng nhà
Nếu phải tay tôi ngôì xử án
Thắt cổ Bà luôn, chẳng có tha.
Tôi nhớ Bà thường vẫn bảo tôi
"Khi nào em chết, cúng xe hơi
Vàng bạc, nhà lầu, Tivi giấy"
Cúng rôì – không thấy bả đi đong ??
Tôi thấy đời tôi tối mịt mù
Giặt đồ rửa chén , thân đau khổ
Đời tôi chẳng khác chi , đời ... Cô Lựu
Trơì ơi tôi khổ đến bao giờ.
Nếu biết rằng tôi đã làm chồng
Vợ là " người ấy", bạn kinh không???
Thà sống độc thân mà rảnh nợ
Ham chi môi son với má hồng!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét