TÌNH YÊU MỘT THUỞ

BIOACTIVIST_ HUỲNH NGỌC THOẠI

Labels

THẾ GIỚI NHẬN BIẾT VỀ A.G.E

Ngày Quốc tế nhận biết về chỉ số A.G.E: 21-06

CHIẾN LƯỢC TruAGE

Chiến lược tăng thu nhập 1000$/Tháng.

A.G.E CỦA BẠN LÀ GÌ?

Tìm hiểu về chỉ số A.G.E của bạn.

LÀM THẾ NÀO ĐỂ GIẢM CHỈ SỐ A.G.E CỦA CƠ THỂ?

Giải pháp Thrive Max là giải pháp tối ưu cho việc giảm chỉ số A.G.E.

ĐO CHỈ SỐ A.G.E

Hãy đăng ký để được đo A.G.E miễn phí.

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

ƯỚC VỌNG

Thơ tình: Ước vọng - 1
Hỡi người yêu bí mật của em ơi!
Ta đang sống giữa cuộc đời rất thực
Không thiên đường, địa ngục, chín tầng mây
Một nụ cười một ánh mắt, một vòng tay
Cũng không thể tự nhiên dành riêng cho nhau được.
Anh biết không?
Khi mọi người  cần đến ba điều ước
Em cầu xin có thực một điều thôi
Thế giới quanh ta chỉ có hai người
Anh Adam, em Eva ta không cần trái táo.
Những tư tưởng, nghĩ suy táo bạo
Chỉ những người bản lĩnh mới dám làm
Những khát khao, ước ao đôi khi vẫn bị quy là có tội
Có rộng rãi gì đâu, thế giới loài người?
Chỉ trong mơ em mãi sẽ có tiếng anh cười
Trong cõi nhớ em sẽ luôn có tay anh  trên vai mình che chở
Trong nuối tiếc em có môi anh  ấm êm, thanh khiết.
Trong cô đơn em sẽ  tìm gọi bóng hình anh.
Có còn cơ hội nào cho em nữa chăng?
Anh xuất hiện như thiên thần chói lọi
Ánh mắt, nụ cười, làn môi mời gọi
Không phải trong mơ, không phải chỉ là mơ?
***

Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

Khép lại

Khép lại một nỗi nhớ không tên
Dành cho một người không biết đến
Khép lại cơn mưa nhạt nhoà ẩn hiện
Để tự hỏi rằng mình đã yêu?...
                         ******
Khép lại dại khờ để giữ được bao nhiêu
Những ngọt ngào thoáng qua ô cửa sổ
Như thời gian âm thầm và lặng lẽ
Để nỗi buồn gửi lại phía đằng sau.
                         ******
Khép lại rồi mình vẫn bước qua nhau
Như cơn gió vô tình làm thay lá
Khép lại rồi sẽ không còn vội vã
Những muộn phiền chợt đến rồi chợt đi.
Thơ tình: Khép lại - 1

Khép lại rồi chẳng vướng bận những hoài nghi
Về tình yêu mong manh và dễ vỡ
Một niềm tin vô tình đặt nhầm chỗ
Để nụ cười vương lại những giọt sương.
                        ******
Khép lại rồi để nhìn lại trong gương
Tự nhủ rằng phải chăng mình đã khác
Thoáng qua nhanh những mảnh ghép rời rạc
Ngủ ngon rồi một quá khứ bình yên.
                       ******
Khép lại rồi mình cũng sẽ lớn lên
Trái tim thôi không hướng về người ta nữa
Khép lại rồi sẽ chẳng thêm lần nữa
Thấy mắt buồn nhoè bởi những thờ ơ.

Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013

DẠI KHỜ

Em đã quá vội vã yêu anh
Để giờ đây trăm ngàn lần đau khổ
Tội thân em dành cho anh tất cả
Có biết đâu dối trá với lọc lừa.
                   ******
Em yêu anh...một lòng tin đợi chờ
Dù khó khăn, khổ đau cam chịu
Trái tim em lệ đau thương mềm yếu
Cứ dại khờ yêu mãi riêng anh.
******Thơ tình: Dại khờ - 1
Giờ mình em..biển sóng gió lênh đênh
Bến bờ nào sẽ cho em hạnh phúc?
Tình yêu đầu và cũng là duy nhất
đã xa rồi mãi mãi lệ chia phôi.
                       ******
Đớn đau này anh có thấy người ơi?
Sao vô tâm đành lòng ra đi mãi
Giữa biển trời riêng mình em ở lại
Đợi chờ anh tê tái trọn kiếp buồn..!

Người thứ ba

Vẫn trách đời sao có kẻ thứ ba
Nhưng em lại chọn cho mình người thứ ba an ủi
Người vỗ về những khi buồn tủi
An ủi em mỗi bước đi sai...
                     *****
Biết nói gì khi nghĩ tới ngày mai
Người thứ ba thân thương như máu thịt
Mà cuộc đời âu lo đâu có ít
Trái tim em cứ đập...nhịp đa mang!
*****Thơ tình: Người thứ ba - 1
Người thứ ba bên đời - Ôi thật trái ngang!
Em biết thế - trái tim không hiểu thế
Người thứ ba khiến tim em nhỏ lệ
Trọn vẹn không đành - dùng dằng ở hay đi?!
                       *****
Người thứ ba! - Xin anh hãy ra đi
Cứ lẳng lặng như khi vừa đến nhé
Để trái tim đau nỗi niềm âm ỉ
Cầu xin một lần...ích kỷ...trở lại em!!!

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

VỘI VÀNG

 

Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đị

Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si;
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoaì xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian;
Nói lam` chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lạị
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt....
Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi ?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa ?
Chẳng bao giờ, ôi ! chẳng bao giờ nữạ..
Mau đi thôi ! mùa chưa ngả chiều hôm,

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2013

TUYỂN TẬP THƯ TÌNH XUÂN DIỆU 1

 VÔ BIÊN
http://nhatkysacdep.com/wp-content/uploads/2013/01/tinh-yeu.jpg

Như kẻ hành nhân quáng nắng thiêu,
Ta cần uống ở suối thương yêu;
Hãy tuôn âu yếm, lùa mơn trớn,
Sóng mắt, lời môi, nhiều-thật nhiều !

Chớ nên tiết kiệm, hỡi nàng tiên !
Ta được em chăng, lại mất liền :
Với bạn ân tình hay với cảnh,
Nơi nào ta cũng kiếm Vô-biên.

Những phen reo hót, những cơn say,
Những lúc mây đen ám mặt mày,
Là lúc rời xa muôn thế giới
Đến vờn trong dạ cánh chim baỵ..

Trời cao trêu nhử chén xanh êm;
Biển đắng không nguôi nỗi khát thèm.
Nên lúc môi ta kề miệng thắm
Trời ơi, ta muốn uống hồn em ! 


 
 XUÂN ĐẦU

Trời xanh thế ! hàng cây thơ biết mấy !
Vườn non sao ! đường cỏ mộng bao nhiêu,
Khi Phạm Thái gặp Quỳnh Như thuở ấy,
Khi chàng Kim vừa được thấy nàng Kiềụ
Hỡi năm tháng vội đi làm quá khứ !
Trở về đây ! và đem trở về đây
Rượu nơi mắt với khi nhìn ướm thử,
Gấm trong lòng và khi đứng chờ ngâỵ
Và nhạc phất dưới chân mừng sánh bước;
Và tơ giăng trong lòng nhỏ khơi ngòi;
Tà áo mới cũng say mùi gió nước;
Rặng mi dài xao động ánh dương vuị

Thiêng liêng quá, những chiều không dám nói,
Những tay e, những đầu ngượng cúi mau;
Chim giữa nắng sao mà kêu đến chói !
Ôi vô cùng trong một phút nhìn nhau. 

 
 YÊU MẾN
Bao nhiêu sầu, ôi sầu biết bao nhiêu,
Khi yêu tình, khi theo mãi tình yêu !
Một phút gặp thôi là muôn buổi nhớ,
Vài giây trông khơi mối vạn ngày theọ
Mộng bay chơi nhằm một buổi trời chiều,
Gặp tóc biếc : tưởng sắc ngày xưa nở !
Nửa câu nói, một chút cười, đôi tiếng thở
Tình cờ qua trên miệng nở quá xinh :
Ta ngây thơ vội tưởng họ yêu mình
Về dâng vội cả ân tình thứ nhất.
Đương vương chủ ta bỗng thành hành khất,
Chỉ vì nghe một lời hứa như chim.
Ôi đôi chân ! sao mà chúng hay tìm !
Ôi cái ngực ! sao mi thường đập mạnh.
Tỏa thương nhớ để ôm choàng bóng ảnh,
Những chiều thu góp lạnh giữa mù sương;

Những đêm đông giạt bước ở trên đường,

Gió khuya khoắt dậy cơn buồn lá úa;
Sao rải rác như lệ vàng đêm nhỏ,
Mưa lơ phơ như dạ khóc âm thầm !
Những mai mong, tối đợi, những trưa cầm,
Đến phong cảnh cũng mượn làm nỗi thảm...

Bao nhiêu sầu ! Ôi sầu biết bao nhiêu,
Khi yêu tình, khi theo mãi tình yêu ?  





 GẶP GỠ

Buổi chiều hôm ấy đáng muôn hôn,
Hôn gió hôn mây với cả hồn
Hôn cái khúc đường, hôn cả bóng
Hàng cây xanh biếc dưới hoàng hôn.

Dun dủi làm sao thế, hỡi em
Chiều nay em khoác áo trăm duyên
Em đi đôi dép xinh đơn giản
Em thật hồn nhiên rất tự nhiên...

Anh còn nghĩ ngợi, bước như mơ
Mắt thẩn thơ trông cảnh thẫn thờ
Đàn của hồn ta ai vặn thế
Gặp nhau khi ấy bỗng hòa tợ

Anh muốn mang lời đi tạ ơn
Bầu trời như thể gió căng buồm
Hoa trong cỏ dại chiều hôm ấy
Đã đẹp tưng bừng hơn mọi hôm. 
 
 
 KHÔNG MÙA XUÂN
Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm,
Mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêụ
Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiềụ
Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng.
Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng;
Xuân là khi nắng rạng đến tình cờ,
Chim trên cành há mỏ hót ra thơ ;
Xuân là lúc gió về không định trước.
Đông đang lạnh bỗng một hôm trở ngược,
Mây bay đi để hở một khung trờị
Thế là xuân. Ngày chỉ ấm hơi hơi,
Như được nắm một bàn tay son sẻ...

Xuân ở giửa mùa đông khi nắng hé;
Giữa mùa hè khi trời biếc sau mưa;
Giữa mùa thu khi gió sáng bay vừa
Lùa thanh sắc ngẫu nhiên trong áo rộng.
Nếu lá úa trên cành bàng không rụng,
Mà hoa thưa ửng máu quá ngày thường;
Nếu vườn nào cây nhãn bỗng ra hương,
Là xuân đó. Tôi đợi chờ chi nữa ?
*
* *


Bình minh quá, mỗi khi tình lại hứa,
Xuân ơi xuân vĩnh viễn giữa lòng ta
Khi những em gặp gỡ giữa đường qua
Ngừng mắt lại, để trao cười, bỡ ngỡ.
Ấy là máu báo tin lòng sắp nở
Thêm một phen, tuy đã mayá lần tàn.
Ấy là hồn giăng rộng khắp không gian
Để đánh lưới những duyên hờ mới mẻ ?
Ấy những cánh chuyển trong lòng nhẹ nhẹ
Nghe xôn xao rờn rợn đến hay haỵ..
Ấy là thư hồi hộp đón trong tay;
Ấy dư âm giọng nói đã lâu ngày
Một sớm tim bỗng dịu dàng đồng vọng...
Miễn trời sáng, màlòng ta dợn sóng,
Thế là xuân. Hà tất đủ chim, hoa ?
Kể chi mùa, thời tiết, với niên hoa,
Tình không tuổi, và xuân không ngày tháng. 


 
KỶ NIỆM
 
Ôi ngắn ngủi là những giờ họp mặt !
Ôi vội vàng là những phút trao yêu !
Vừa nắng mai sao đã đến sương chiều ?
Em hờ hững, để cho lòng anh lạnh.

Em có nhớ một buổi chiều yên tịnh
Chúng ta chìm trong một biển ái ân,
Chúng ta say trong chén rượu tuyệt trần,
Mà tình ái rót đầy dâng bạn mới.
Anh gọi nhỏ kề tai em: "Em hỡi!"
Trên tay anh em bèn viết: "Anh ơi".

Rồi ngó mê nhau, ta mỉm mắt cười,
Và lặng lẽ thấy lòng cao chín bệ.
Không cần nóị Trái tim dường mở hé,
Hoa muôn năm nghe nở tiếng thần tiên
Trái tim ngừng trong một lúc vô biên:
Thời gian hết; đất trời không có nữa..

Em lúc ấy nhìn anh như lệ ứa,
Êm ái như trong gió có mùi hương.
Trong mắt em anh tưởng thấy thiên đường,
Ôi hạnh phúc ! Anh gục đầu, nhắm mắt...

Sao ngắn ngủi là những giờ họp mặt ?
Sao vội vàng là những phút trao yêu?
Vừa nắng mai, sao đã đến sương chiều
Em hờ hững, để cho lòng anh lạnh.  




LƯU HỌC SINH

Một tiếng cò qua trong gió mau
Đưa hồn nhớ cảnh đã phai màu
Từ năm giống ái vừa gieo hạt
Cho đến bây giờ mộng chín sau.
Khi ấy lòng xanh mới đón tình
Rảo trường ngăn ngữ kín vườn xinh
Chàng trai nhỏ nhẹ, tôi khi ấy
Đi giữa thiên nhiên để kiếm mình

Lá như con mắt cụm mây nhìn
Trái tựa hình tim, chim hót xin
Gió ấy đầu hoa ngang ngửa thắm !
Nhị vàng hoa cạnh liếc hoa bên

Đôi khi ngày nhạt, tiếng chim qua
Xui ngước đều lên để nhỡ xa
Cánh mất còn lưu đường rẽ trắng
Khi buồn quan ải, rợn làn da.

Ai trả cho tôi những mộng đầu
Người con gái nhỏ áo sai bâu
Đoạn tình thứ nhất sương bao ấp
Hoa cỏ đưa thơ, lá bắt cầu ?

Trong tiếng cò nay vương nắng xưa
Thu sang chim trắng vội bay ngừa
Cổ dài rẽ biếc kêu vô định
Trở lại bên lòng sợi gió thưa. 


 
 TÌNH YÊU SAN SẺ

 Là hoa, là nụ, hay là cành?
Là cả mùa xuân em tặng anh
Ôi những lá sương ôm lóng lánh
Tay em đưa đến những ngày xanh
Phải chăng chim, gió mới qua đèo
Hay suối, hay thông đang họa reo?
Nghe bước mầm đi như tiếng nhạc
Cũng vì muôn vạn hạt em gieo
Vườn hồn hoa chậm hay hoa ủ
Trước sức xuân sang chợp nở đều
Đêm hóa bếp hồng em chụm thổi
Ngày thành lụa tuyết để em thêu.
...




 ĐA TÌNH

Nghìn buổi sáng, bình minh se chỉ thắm
Đem lòng tôi ràng rịt với xuân tươi
Thuở xưa kia là con của mặt trời
Tôi có lửa ở trong mình nắng đọng
Đời muốn chữa cho tôi lành bệnh sống
Đem tuyết sương lời lẽ buốt vào gan

Tuyết sương mòn, băng giá phải trôi tan
Tôi là lửa chẳng bao giờ biết nguội
Tôi đã yêu từ khi chưa có tuổi
Lúc chưa sinh, vơ vẩn giữa vòng đời
Tôi đã yêu khi đã hết tuổi rồi
Không xương vóc, chỉ huyền hồ bóng dáng

Vào đêm tối, tôi sẽ làm đuốc sáng
Rọi u minh tỏ rạng ánh hồn sâu
Đến ru thơ bao kẻ hãy buồn đau
Tìm ấp mộng những hồn sầu rã mục

Hồn đông thế, tôi sợ gì cô độc!
Ma với nhau thì ôm ấp cùng nhau
Chuyện yêu đương bấy giờ đã hết đâu
Niềm tâm sự vẫn còn như thuở sống
Trong cõi lạnh lan đi bao ấm nóng
Giữa hồn thường thắm thiết một ma thơ
Đem nhớ nhung an ủi dưới trăng mờ
Và trong gió phất phơ đi có bạn

Kẻ đa tình không cần đủ thịt da
Khi chết rồi, thì tôi sẽ yêu ma....











 TẶNG BẠN BÂY GIỜ

Ta biết ngày mai em có vợ
Đi làm hai bữa, tối về thăm -
Cơm xong, chén nước chờ bên cạnh
Em bế thằng con được mấy năm

Chỉ mấy năm thôi, đủ phận chồng
Chàng trai tơ mởn đã thành ông
Không còn mộng dễ ngày trai trẻ
Mắt sáng phai rồi, má hóp không

Ta cũng như em hết trẻ rồi
Nhưng lòng ta vẫn hát không thôi
Xuân ta đã cất trong thơ phú
Tuổi trẻ trong thơ thắm với đời

Em ngồi trông vợ, thấy nàng tiên
Là một người thôi, mộng hão huyền!
Ta bước bên đường kêu gọi mãi
Nhớ người bạn cũ thuở anh niên

Em nghe tê tái dưới hàng mi
Tiếc thuở say nồng, nhớ bạn si
Khép mắt buồn xa, em sẽ bảo:
-Có chàng Xuân Diệu thuở xưa kia.... 





MONG
Em hẹn hai lần đặt bước xinh
Hai lần hoa đã đợi trong bình
Chiếu son anh trải bằng tâm tưởng
Đón tự nơi em sang chốn anh

Một ngày mong đợi ấy ba năm
Một khắc xa nhau là thế kỷ
Biết em công việc vẫn đang dồn
Anh cũng liền tay chưa lúc nghỉ

Trời lạnh, trời sương cũng chẳng sầu
Không gian, em ạ! bỗng trong thâu
Như nghe suối được tình yêu mến:
Dẫu mong chờ - anh không trách đâu..
.. 

XA CÁCH

 

Có một bận em ngồi xa anh quá ,
Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn .
Em xích gần thêm một chút , anh hờn ,
em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa .

Anh sắp giận , em mỉm cười vội vã
đến kề anh và mơn trớn :" Em đây ! "
Anh vui liền , nhưng bỗng lại buồn ngay ,
vì anh nghĩ : thế vẫn còn xa lắm .


Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm !
Ôi trời xa , vầng trán của người yêu !
Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều
mà ta riết giữa đôi tay thất vọng .
Dầu tin tưởng chung một đời , một mộng ,
em là em ; anh vẫn cứ là anh .
Có thể nào qua Vạn lý trường thành
của hai vũ trụ chứa đầy bí mật .
Thương nhớ cũ trôi theo ngày tháng mất ,
quá khứ anh , anh không nhắc cùng em .
_ Linh hồn ta còn u ẩn hơn đêm ,
ta chưa thấu , nữa là ai thấu rõ .
Kiếm mãi , nghi hoài , hay ghen bóng gió ,
anh muốn vào dò xét giấc em mơ ,
nhưng anh dấu em những mộng không ngờ ,
cũng như em dấu những điều quá thực ...

Hãy sát đôi đầu , hãy kề đôi ngực !
Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài !
Những cánh tay ! Hãy quấn riết đôi vai !
Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt !
Hãy khắng khít những cặp môi gắn chặt
cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng ;
Trong say sưa , anh sẽ bảo em rằng :
" Gần thêm nữa ! Thế vẫn còn xa lắm !

TÌNH THỨ NHẤT


Xuân Diệu
 
 
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,
Anh cho em , kèm với một lá thư.
Em không lấy , và tình anh đã mất.
Tình đã cho không lấy lại bao giờ.

Thư thì mỏng như suốt đời mộng ảo.
Tình thì buồn như tất cả chia ly.
Giấy phong kỹ mang thầm trong túi áo.
Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi.

Lòng e thẹn cũng theo tờ vụng dại
Tới bên em , chờ đợi mãi không về.
Em đã xé lòng non cùng giấy mới,
-- Mây đầy trời hôm ấy phủ sơn khê.

Cũng may mắn, lòng anh còn trẻ quá,
Máu mùa xuân chưa nở hết bông hoa;
Vườn mưa gió còn nghe chim rộn rã.
Ai lại còn yêu, bông lựu, bông trà.

Nhưng giây phút dầu say hoa bướm thắm.
Đã nghìn lần anh bắt được anh mơ
Đôi mắt sợ chẳng bao giờ dám ngắm.
Đôi tay yêu không được nắm bao giờ.

Anh vẫn tưởng chuyện đùa khi tuổi nhỏ.
Có ai ngỡ lòng vỡ đã từ bao !
Mắt không ướt, nhưng bao hàng lệ rỏ.
Len tỉ tê thầm trộm chảy quay vào.

Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch,
Xuân đầu muà trong sạch vẻ đơn sơ.
Hương mới thấm bền ghi như thiết thạch;
Sương nguyên tiêu, trời đất cũng chung mờ.

Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất,
Ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôi.
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,
Anh cho em, nên anh đã mất rồi.